Monday, September 10, 2007

Cam giac... Thu

Hôm nay đọc đc bài này trên forum Myhanoi, bạn í viết mặc dù ko có gì đặc biệt, giọng văn đều đều và ko có gì mới mẻ nhưng vẫn thích, thích vì cái trầm trầm rất thu của bài này.

Bỗng có một ngày kì lạ trong năm, người Hà Nội thức dậy sớm hơn, khe khẽ hít hà một hương vị trong lành, vấn vương bao quanh, lòng tự hỏi lòng có gì đó thay đổi, một sự thay đổi êm ái và nhẹ nhàng, như bước ra từ sương từ mây, khoan khoái và dễ chịu lạ thường...
âm thầm tận hưởng, và chợt reo vui một tiếng trong tâm hồn về một ...Cảm giác thu.

Đôi khi em miên man trong cảm giác ấy, nhẹ nhõm và bồng bềnh, đôi khi em nghĩ mùa thu là để dung hoà mọi cảm giác, làm tươi mới tất cả bằng 2 chữ : dường như...

bởi vì Nắng
Nắng dường như trong xanh hơn
bởi vì Mây
mây dường như phiêu lãng hơn
bởi vì Gió
gió dường như e thẹn hơn
và bởi vì Mưa
mưa dường như dịu dàng hơn
.............................

và vì thế mà người Hà Nội cứ mê mải đi tìm mùa thu...

không còn cái không gian im lặng của một trưa hè sóng sánh nắng vàng,mọi thứ chỉ dám khe khẽ đung đưa, như sợ sẽ làm phá tan loãng đi cái vị trí cố định của từng hạt bụi trong ko gian...

...mà giờ là một cảm giác phóng khoáng lạ thường, đôi khi đi trên phố thấy bóng áo dài vội vã đạp đến trường tập khai giảng, miệng vẫn khe khẽ hát một "đoản khúc thu", và hình ảnh ấy, cũng là thu...

...trong lành, tươi sáng và lồng lộng gió....

thế mà, mấy ai biết rằng...

...thu Hà Nội cũng biết giận cũng biết hờn đấy, giận và hờn, mưa và nắng, gió và lá xào xạc, những bước chân, những con đường, đi về 1 hướng và nhiều hướng...Tỏa khắp ko gian 1 cái giận dịu ngọt và 1 cái hờn đáng yêu

Hà Nội vào thu !

No comments: